Người xưa thận trọng lời nói, sợ sẽ xấu hổ nếu nói mà làm không được.
Người xưa thận trọng lời nói, sợ sẽ xấu hổ nếu nói mà làm không được. – 古者言之不出,耻躬之不逮也。Cổ giả ngôn chi bất xuất, sỉ cung chi bất đãi dã. Khổng Tử…
Người xưa thận trọng lời nói, sợ sẽ xấu hổ nếu nói mà làm không được. – 古者言之不出,耻躬之不逮也。Cổ giả ngôn chi bất xuất, sỉ cung chi bất đãi dã. Khổng Tử…
Suốt đời làm việc phải, một câu bạc ác đủ đổ đi tất cả. Khổng Tử…
Cha Mẹ còn sống, con cái không nên đi xa, nếu đi phải cho cha mẹ biết nơi đến. Phụ mẫu tại, bất viễn du, du tất hữu phương. Khổng Tử…
Chẳng lo người ta không biết mình, chỉ lo mình không biết phân biệt người hay người dở. – 不患人之不已知,患不知人也。 Bất hoạn nhân chi bất kỷ tri, hoạn bất tri nhân…
Học tập phải như đuổi không kịp, dù có đuổi kịp còn sợ mất mát điều đã học. – 学如不及, 犹恐失之。 Học như bất cập, do khủng thất chi. Khổng Tử…
Xa xỉ thì dễ hoá ra kiêu ngạo, kiệm phác thì dễ hoá ra quê mùa. Thà chịu tiếng quê mùa còn hơn là kiêu ngạo. – 奢则不孙,俭则固。与其不孙也,宁固。 Xa tắc bất tôn, kiệm tắc…
Thấy việc thiện thì vội vàng như đuổi theo không kịp, thấy việc bất thiện thì như nhúng tay vào nước sôi. – 见善如不及,见不善如探汤。 Kiến thiện như bất cập, kiến bất…
Quân tử xem nghĩa là trên hết. Quân tử có dũng mà bất nghĩa thì làm loạn, tiểu nhân có dũng mà bất nghĩa thì làm trộm cướp. – 君子义以为上。君子有勇而无义为乱,小人有勇而无义为盗。…
Lời giả dối làm rồi loạn tâm thiện. Không nhịn được điều nhỏ nhặt, sẽ làm hư chuyện đại sự. Xảo ngôn loạn đức. Tiểu bất nhẫn, tắc loạn đại mưu. Khổng Tử…
Thấy việc nghĩa mà không làm, chẳng phải là kẻ dũng. – 见义不为,无勇也。 Kiến nghĩa bất vi, vô dũng dã. Khổng Tử…