Những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay nhất hiện nay

Những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay nhất hiện nay
Rate this post

Những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác đang được sự chú ý mạnh mẽ từ bạn đọc nhất là những cô cậu học trò. Thay thì những món quà và bông hoa tươi thắm thì những bài thơ về thầy cô này cũng là một sự lựa chọn tuyệt vời. Qua đó thầy cô có thể cảm nhận được tấm lòng chân thành từ bạn. Cùng nhau theo dõi nhé!

35 bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay nhất

Những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hấp dẫn nhất đang được đông đảo bạn đọc yêu thích và săn đón. Với những thông điệp sâu sắc những bài thơ này chắn chắn sẽ là một món quà tuyệt vời nhân ngày lễ thầy cô. Hãy cùng nhau theo dõi ngay nhé!

Có thể bạn chưa xem:

Cô Ơi!

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

ĐƠN XIN PHÉP NGHỈ HỌC BẰNG THƠ

Hôm nay em viết đơn này,

Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương

Em tuy vẫn nhớ lớp trường

Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy.

Suốt đêm em sốt ly bì,

Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng

Việc học chắc phải tạm ngừng.

Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên.

Bài ghi em sẽ chép liền

Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!

Thầy Và Chuyến Đò

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Người Lái Đò

Một đời người – một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Lời Ru Của Thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Xin Lỗi Các Em

Tôi đâu phải người làm nông

Cày xong đánh giấc say nồng một hơi

Chuông reo tan buổi dạy rồi

Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.

Trách mình đứng trước các em

Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!

Rụng dần theo bụi phấn bay

Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh

Dẫu là lời giảng của mình

Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang

Dẫu là tiết học vừa tan

Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!

Hiểu dùm tôi các em ơi

Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ

Cảnh đời chộn rộn bán mua

Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.

Vờ quên cuộc sống bên ngoài

Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen

Dở hay, yêu ghét, trắng đen

Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu

Ai còn dằn vặt đêm sâu

Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên

Thật lòng tạ lỗi các em

Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!

THƠ VUI CHÚC MỪNG CÔ GIÁO MẦM NON

Nhân ngày nhà giáo nước ta

Em ở xa quá, thiếu hoa tặng thầy.

Mấy lời, mộc mạc, vơi đầy

Xin thày cô chớ có rầy la em.

Lời đầu em nói rất thèm

Về trường thăm lại góc em hay tè

Chỗ ấy có một cây me

Trồng đi trồng lại vẫn què chẳng lên.

Nhớ hồi em vẫn ngồi trên

Con ngựa gỗ mít ở bên lớp chồi

Em phi được có mấy hồi

Bỗng đâu nước ở chỗ ngồi chảy ra

Cô thấy, cô quát, cô la

Làm em sợ quá, nước ra càng nhiều

Em thề em chẳng nói điêu

Cô thay quần áo, sáo diều lộ ra

Cô lấy khăn sạch cô xoa…

Hôm nay nghĩ lại … ui da… ngượng ngùng.

Bây giờ em học lớp Trung

Cấp giống nhớ lại … thẹn thùng cô ơi.

Càng nghĩ lại càng không ngơi

Nhớ sao một thuở ở nơi trường làng

Cô dạy các cháu hát vang

Bài ca con trẻ, lời vàng thấm sâu.

Nên giờ ở tận nơi đâu

Em không quên được công đầu thày cô.

Nhân ngày cả nước hoan hô

Chúc mừng nhà giáo em tô thêm lời

Chúc cô khỏe cả cuộc đời

Chúc cô mãi trẻ, tuyệt vời như xưa

Cô nào đã lớn mà chưa

Có chồng, sớm có người đưa đón liền

Cô nào giờ vẫn ít tiền

Mốt mai, sau giấc mơ tiên vàng đầy.

Lời cuối xin chúc các thầy

Các cô hạnh phúc ngất ngây men nồng.

Em xin hứa trước lập Đông

Về thăm trường cũ.. đền… trồng cây me./.

Những bài thơ ngắn về thầy cô giáo hay nhất

Những bài thơ ngắn về thầy cô giáo đặc sắc luôn thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Những bài thơ tuy ngắn nhưng lại chứa đựng những cảm xúc chân thành và ý nghĩa sâu sắc. Cùng nhau theo dõi nhé!

Bụi Phấn Xa Rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn

Một mình thơ thẩn đi tìm lại

Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,

Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me

Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ

Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương!

Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm

Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Khi Thầy Về Hưu.

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao

Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:

“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”

Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào

Con nao nức bước vào trường trung học

Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc

Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?

Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?

Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi

Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao

Vai áo bạc như màu trang vở cũ

Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ

Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Lời Trầm Thầy Tôi

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi

Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.

Thương người bạn cũ, ân sâu nặng

Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

Muốn được cho đi, thầy phải có

Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.

Cho không phải mất, tình muôn thuở.

Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Lời Của Thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời

Có bao giờ nhớ lại các em ơi

Mái trường xưa một thời em đã sống

Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng

Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao

Thủa học về cái nắng xôn xao

Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới

Thầy trò mình cũng có lúc chia xa

Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha

Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Những bài thơ về thầy cô chế ấn tượng

Những bài thơ về thầy cô chế ấn tượng và ý nghĩa nhất luôn thu hút sự quan tâm của bạn đọc. Với những vần thơ hài hước hóm hỉnh mang đến những tiếng cười giải tỏa đi những nỗi buồn cuộc sống. Cùng theo dõi ngay nhé!

THẦY CHO LÊN BA LỚP

Một học sinh rất thông minh

Đối đáp khoa học tài tình khỏi chê

Ông hiệu trưởng nọ cũng phê

Bảo Cô giáo đố vấn đề quanh ta

Cô giáo quay lại đố là:

“Cái gì nó rộng thêm ra khi lấy chồng?”

Ông hiệu trưởng như trời trồng

Nhưng trò bình tỉnh như không có gì

Cái giường cô chứ còn chi

Cái gì càng nhỏ lại thì càng to?

Ông Hiệu trưởng lại lo lo

Con cua càng nhỏ càng to cô à!

Cái gì trong người cô nha

Quanh năm ẩm ướt nước ra không ngừng?

Ông Hiệu trưởng mặt đỏ phừng

Thưa cô cái lưỡi không ngừng ướt đâu.

BÀI THƠ CHẾ VỀ THẦY CÔ HAY

Nhớ lại cái thời học sinh

Ngồi với thằng bạn “Hoài Linh” lắm mồm

Mình và nó rất lôm côm

Học thì không học cứ ôm nhau cười

Có lẽ ngừng chém gió thôi

Bài thơ này chém gấp 10 lần luôn!

Đi học cứ như đi buôn

Giáo viên nhắc nhở:”Cứ luôn cái mồm”

Nhưng mình được cái rõ khôn

Đến tiết Chủ nhiệm là ngồi im re

Cô Lý cao tựa cây tre

Ra đề giặt giẹo đố me nào làm

45 phút ngồi nói xàm

Em ngồi, em ngáp, em ngủ, làm chi

Cô Văn hay thích cho ghi

Chép lấy chép để tưởng đi luôn rồi

Cô Sử càng nghĩ càng kì

Rất hay đánh đố những gì đã xưa

Úi zời, cô Địa xin thưa

Mưa gió động đất chẳng thừa chẳng tha

Cô Hóa thì rất kêu ca

Hở ra nói chuyện là la là rầy

Cô Anh vóc dáng nhỏ gầy

Nhưng mà liếc mắt,cả bầy im re

Học anh nói thật “thôi thôi”

Tiếng ta chửa hiểu, xin thôi tiếng người

Thầy NGUYÊN thể dục hay cười

Nhưng động 1 cái “mười vòng cho ta”

Thằng Phú ngồi cười haha

“Anh ra chạy nốt,2 thằng chết chung ”

Thầy Toán cứ gọi lung tung

Đang yên như thế đùng đùng gọi tên

Lên bảng lắp bắp, rên rên: “Em đã ứ bít, còn kêu (em) làm trò”

Môn tin lúc nào cũng lo

Chẳng biết ổng lại cho ra đề gì

Thầy Sinh biết phải làm chi

“Bộ phận sinh dục, cứ hihi cười”

Cô giáo chủ nhiệm rất tươi

“Một tuần 8 lỗi ra ngoài quét sân”

4, 5 thằng rất chuyên cần

Hì hục quét suốt vẫn hoài quét sân!

Trời Sao

Bầu trời ngàn sao lấp lánh

Lung linh ước vọng học trò

Mái trường long lanh mắt sáng

Ngời ngời ước vọng thầy cô…

Trường ơi, là dòng sông mát

Giọt trong kiến thức loài người

Cho em tắm trong sự thật

Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.

Trường ơi, mái nhà em đấy

Tuổi thơ gởi mãi nơi này

Bảng đen nở dòng chữ trắng

Tay thầy vẫy ước mơ bay.

Thầy chưa từng dang tay đánh

Búp hoa còn giấu trong cành

Tuổi thơ cần nhiều cá tính

Cho đời đủ sắc tươi xanh

Cô ơi dang đôi tay rộng

Ôm em siết chặt vào lòng

Để đôi mắt em ngấn lệ

Long lanh hạt ngọc tình thương

Cô ơi ngọt ngào giọng nói

Bây giờ đời thiếu tiếng ru

Tình thương chảy trên trang giấy

Vào đời rửa sạch nỗi đau

Thầy cô cùng nhau thắp sáng

Niềm tin trong mắt học trò

Ngàn sao giữa trời ước vọng

Sáng ngời ánh mắt nên thơ.

Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi

Nhớ thầy cô nhớ….đến chơi vơi

Trường xưa cánh phượng ngày nao đã

Dõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn

Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn

Viết lên đôi chữ cười vui vẻ

Bảng cũng như ta cũng có ” hồn “…!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy

Phấn chì bụi phủ tóc như mây

Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh

Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm?

Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm!

Bụi thời gian cứ bay theo gió

Nào biết ngày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành

Trên đường gian khổ hóa mong manh

Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã

Giảng giải từng câu thiếu niên thành…………

Có biết ngày mai sẽ ra sao

Hạt mầm thầy nảy biết là bao

Bụi trần phấn toả mau phai thắm

Nào biết ngày sau sẽ thế nào!

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo

Trên mái trường xưa nhạt ngói màu

Tóc người xưa cũng chen sợi bạc

Thầy đó trường đây lệ cứ trào….

Con vẫn yêu sao những điểm 10

Yêu thầy trách phạt học mà chơi

Phút giây ngày ấy như sống lại

Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa

Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa

Nào ai không nhớ mình ” hưởng ” phạt

Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình

Xưa còn non trẻ đã miệt khinh

Thầy – Cô nâng sách tay dìu dắt

Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường

Tuổi người đã đủ để vấn vương

Còn lưu luyến Bạn – Thầy – Cô mãi

Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ về thầy cô giáo tự sáng tác hay và sâu sắc nhất. Những bài thơ mang nhiều tình cảm và tấm lòng tri ân sâu sắc đến thầy cô giáo của mình. Đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết ấn tượng nhất nhé!

Xem thêm các tác giả khác:

Có thể bạn quan tâm

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x