Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:
_ Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi yêu em. hãy ở lại với tôi. Chúng ta sẽ cùng đi chơi, đến tất cả những nơi mà em muốn.
Nhưng Mùa Xuân không yêu Mùa Hè. Và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên rất nóng.
Sau một Thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
_ Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa. Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh.
Nhưng với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả. Và anh ra đi.
Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt.
Một Thời gian sau, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt Nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Anh cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu
_ Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài hát hay nhất. Hãy ở bên tôi.
_ Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi.
Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn lắm. Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết. Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói:
_ Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc.
_ Không mẹ ơi, con không thích. Chúng ta hãy rời khỏi đây đi.
Và họ ra đi.
Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rôì, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh:”Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ, và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn?”
Và mọi thứ như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc….
Đây chỉ là một câu chuyện cổ tích của Nga thôi. Nhưng những gì đọng lại thì nhiều lắm… Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước?……
Sưu Tầm: DanhNgonMoiNgay.com
Xem thêm các tác giả khác:
- Trung Dung
- Liêu Trai Chí Dị
- Hải thượng phồn h...
- Horace (Hy Lạp)
- Laurence Shames
- Sundar Pichai
- Mark Twain
- John Wooden
- Jonathan Swift
- Dịch Phấn Hàn
- Oscar Wilde
- Lương ngôn tả ý –...
Bài học cuộc sống
Có thể bạn quan tâm
- Lòng nhân đức bắt đầu từ gia đình, nhưng không nên kết thúc luôn ở đó.
- Điều tốt nhất là nói giỏi, và điều giúp bạn nói giỏi nhất đó là tình bạn.
- Không yêu ta cũng bỏ bùa cho yêu
- Ai yêu mãnh liệt thì ít lời.
- Tôi học một cách theo đuổi hạnh phúc đó chính là kiềm chế dục vọng của bản thân, mà không nghĩ cách thỏa mãn chúng.
- Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.
- Trăm nhơ, nghìn nhơ lấy nước làm sạch
- Lòng tốt thiếu đi sự khôn khéo luôn luôn chẳng khác gì cái ác.
- 1009+ stt nhớ gia đình xúc động của những người xa quê
- Con người không thể mãi mãi giống thời niên thiếu, trưởng thành sẽ thay đổi, tính tính cách cũng sẽ dần …